Kinh Phật
Kinh Bách Dụ: Ăn nửa cái bánh
Chủ nhật, 24/02/2022 09:41
Mẩu chuyện này dụ cho người quê mùa lầm cho những lạc thú ở đời là vui. Nhưng thật sự trên thế gian này có gì là vui vĩnh cửu đâu!
Thuở xưa, có người đói bụng, mua bảy cái bánh rán để ăn. Ăn đến sáu cái rưỡi thì đã no, anh hối hận, lấy tay vả vào miệng mình nói:
-Nay ta nhờ nửa cái bánh sau cùng mà no. Nếu biết thế, ta đâu phí tiền mua sáu cái bánh trước làm chi!
Lời bàn:
Mẩu chuyện này dụ cho người quê mùa lầm cho những lạc thú ở đời là vui. Nhưng thật sự trên thế gian này có gì là vui vĩnh cửu đâu! Như người đói bụng kia cho rằng ăn nửa cái bánh sau cùng là no, người đời cho giàu sang là vui. Nhưng khi mong cầu giàu sang đã rất khổ; được giàu sang rồi, giữ gìn cũng khổ; nếu lúc nào đó bị mất đi thì càng khổ hơn, từ sáng đến tối không có lúc nào vui cả. Như việc ăn mặc, chỉ là việc che thân lót dạ, thế mà gọi là vui; ở trong đau khổ lại mãi lầm là vui sướng.
Chư Phật dạy: “Ba cõi không an, đều là khổ não. Phàm phu điên đảo, cứ ngỡ là vui”.