Kinh Phật

Kinh Bách Dụ: Đạp miệng ông trưởng giả

Thứ sáu, 06/03/2022 07:51

Thuở xưa, có ông trưởng giả giàu có lớn, mọi người xung quanh muốn được lòng ông, nên ai nấy cũng đều cung kính. Mỗi khi ông trưởng giả khạc đàm nhổ xuống đất, người xung quanh giành nhau chà đạp cho tan mất đàm.

Thuở xưa, có ông trưởng giả giàu có lớn, mọi người xung quanh muốn được lòng ông, nên ai nấy cũng đều cung kính. Mỗi khi ông trưởng giả khạc đàm nhổ xuống đất, người xung quanh giành nhau chà đạp cho tan mất đàm.

Bấy giờ, có người quê mùa không đạp kịp lên đàm dãi của phú ông đã nhổ, nghĩ thầm rằng: “ Nếu đợi ông trưởng giả khạc đàm xuống đất thì ta không đạp kịp, chi bằng khi ông ta vừa muốn nhổ thì ta liền đạp miệng ông ấy trước, chắc chắn sẽ đạp được đàm dãi ấy”.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Lúc ấy, ông trưởng giả đang muốn khạc đàm, người quê mùa thực hiện ngay suy nghĩ của mình làm cho ông ta bị dập môi và gãy răng.

Ông trưởng giả hỏi:

-Tại sao anh đạp miệng tôi?

Người quê mùa đáp:

-Nếu chờ ông khạc đàm xuống đất thì những người hầu gần ông đã đạp mất rồi. Tuy tôi muốn đạp lên đàm dãi của ông, nhưng không cách nào đạp kịp. Thế nên, khi ông vừa muốn khạc, tôi liền đạp thẳng vào miệng ông trước, mong được làm vừa ý ông.

Lời bàn:

Mẩu chuyện này dụ cho bất luận làm việc gì cũng phải đợi thời cơ, thời cơ chưa đến mà cố sức cưỡng lại thì sẽ chuốc lấy khổ não, chớ không thành công. Do đó, làm bất cứ việc gì, chúng ta phải biết là có đúng lúc hay không đúng lúc.

loading...