Góc nhìn Phật tử

Ví dụ về con ngựa

Thứ sáu, 27/11/2023 12:38

Tôi không biết lòng dũng cảm trong tôi đến từ đâu nữa. Trước đây tôi thường có cảm giác kính sợ Ngài Thiền sư Ajahn Mun, nhưng giờ tôi không cảm thấy sợ gì cả. Tôi đánh liều. Tôi muốn nói, tôi muốn trình bày với Ngài những gì tôi trải nghiệm được.

Bài liên quan

Tâm tôi thật mãnh liệt và tôi đã trút hết điều trong lòng không chút sợ hãi. Khi đó Ngài cũng thấy rõ tâm tính thật sự của tôi. Trước đó, tôi không bao gìờ bày tỏ bất cứ điều gì. Tôi không hề bận tâm rằng tâm mình đang như thế nào, tôi chưa bao giờ xử sự theo cách ấy; thế nhưng một khi sự bừng tỉnh này khởi lên, tôi liền đi đến gặp Ngài, khi đó chỉ có hai chúng tôi và tôi đã trình bày hết với Ngài. Thật giống như Ngài là chủ của một chú chó nhỏ, khuyến khích tôi xé nát phiền não. Ngài Thiền sư Ajahn Mun, một bậc trí tuệ siêu phàm. Vừa đến gặp Ngài, tôi bắt đầu thổ lộ hết lòng mình không chút lo sợ. 

con NGU

Một khi tâm nhận chân được sự thật, cùng với sự tư duy, tâm có thể miêu tả chi tiết đủ điều, kể cả những kết quả xuất hiện. Trong khi tôi nói, Ngài yên lặng lắng nghe. Phần tôi, tôi cứ tiếp tục nói. Có lẽ lúc đó Ngài nghĩ: “Kẻ khùng điên này không chỉ ngu ngơ mà thôi. Khi cơn điên của anh ta nổi lên, anh điên cuồng đến thế”.

Bài liên quan

Khi tôi vừa nói xong, Ngài nói ngay: “Điều ấy sẽ như thế”. Ngài nói tiếp, còn tôi quỳ xuống lắng nghe. Ngài bảo: “Trong một đời, chúng ta không chết năm lần mà chúng ta chỉ chết duy nhất một lần. Cho nên hãy tiếp tục thực hành. Bạn phải nắm bắt được nguyên tắc cơ bản và cuối cùng phải đạt được mục đích, hãy cố gắng tiếp tục vật lộn với nó?” Tôi giống như chú chó nhỏ được Ngài khích lệ, sung sướng hân hoan vô cùng. Rời khỏi Ngài tôi chuẩn bị sủa và cắn xé. Tôi cố gắng phấn đấu. Tôi tiếp tục ngồi thiền suốt đêm và liên tục đến trình pháp với Ngài những điều tôi đạt được. Ngồi thiền cả đêm, tôi đã thực tập như thế hơn 9-10 mùa an cư và tôi không chỉ ngồi bình thường, bởi vì tôi vật lộn với tất cả sức mạnh của tôi, vì hai điều đó là tôi đang thấy những điều kỳ diệu và tôi cũng thất vọng khi thấy việc thực tập thụt lùi. Hai điều này cộng lại làm tâm tôi đầy thất vọng và lo sợ. Sau một thời gian thực tập, cuối cùng Ngài Thiền sư Ajahn Mun cũng cho tôi lời cảnh báo, đó như một tia sáng lóe lên trong tôi, Ngài bảo: “Phiền não không nằm ở thân, chúng nằm ở tâm”.

Rồi Ngài đưa ra một so sánh với con ngựa: “Khi con ngựa ương ngạnh và không lắng nghe lời chủ nó, người chủ phải cho nó bài học thật nặng. Nếu anh ta bỏ đói nó, anh ta thật sự bỏ đói, phạt nó rất nặng cho đến khi nó không thể lê nổi tấm thân. Đến cuối cùng nó chấm dứt nổi loạn, mặc dù vậy anh ta có thể vẫn tiếp tục phạt nó, tuy nhiên khi sự nổi loạn yếu dần, việc huấn luyện dạy dỗ nghiêm khắc với nó có thể nới lỏng”. Đó là những gì Ngài dạy và tôi hiểu ngay. Lẽ ra Ngài đã dạy nhiều hơn... song Ngài cũng biết tôi thuộc loại người gì: Ngài sợ tôi sẽ đi đến mức kiệt quệ hoàn toàn. Thế nên, Ngài cho tôi một tia sáng cảnh báo và tôi hiểu....

loading...