Sống an vui

Bước chân chữa lành

Thứ sáu, 14/06/2023 10:00

Đi cứ đi cho nhẹ lòng, cho tươi tỉnh mà không cần biết đến ngày mai/ Mỗi bước chân bình yên là mỗi nơi muốn đến / Nơi ta gặp lại ta trong cảm mến / Nơi không còn định mệnh / Không ai đến với cuộc đời này để chơi trò lận đận hay mãi chịu xót xa/ Rác sẽ trở thành hoa.

Audio
2

Những bước chân trần trở về tuổi thơ

Ngượng nghịu, liêu xiêu qua ngõ vắng thân quen mà sao lạ lẫm

Chạm nhẹ lên bãi cát mịn màng mà như trao nhau nụ hôn đầu tiên say đắm

Nỡ lòng nào bước nhanh…

Không thể níu được gì với hơi thở mong manh

Không thể trốn vào đâu để mỗi khi quá khứ tràn về đừng xô mình té ngã

Không thể ngồi yên chờ ngày qua vật vã

Nằm xuống cũng không xong…

Mất người thân

Lạc người quen

Không kết nối được trái tim

Loay hoay mãi không biết quay về hướng nào để chỉ một lần cho thật đúng

Giây phút nhận ra tuổi thanh xuân đã lụi tàn trên hành trình mơ mộng

Không thể ngờ rằng mình chưa từng biết sống

Chưa từng biết khóc

Chưa từng biết yêu

Sống mòn

Quạnh hiu

Cố nghĩ “sắc tức thị không” chẳng giúp được bao nhiêu

Lải nhải mãi câu kinh có khác gì gã khùng giữa ban ngày nằm mớ

Cho đến một hôm đớn đau cấu cào từng hơi thở

Nhập nhằng giữa quên và nhớ

Mới khao khát bình yên

Mới tha thiết được nắm lấy bàn tay của những người thân quen

Mới thấy giá trị của ngày không giông tố

Tỉnh ra từ đó

Biết ngày mới đang lên

Bước xuống chiếc cầu thang gỗ ọp ẹp những bước chân cẩn trọng đầu tiên

Những bước chân rung lên làm bừng dậy cả một trời thương nhớ

Bao lâu rồi, chốn này, chôn chân, trắc trở

Bao lâu rồi, chốn này, thèm được sống biết bao nhiêu…

Bước ra trước hiên nhà theo tiếng gọi của lũ chim

Chúng thưởng thức vũ điệu chao nghiêng, ta thưởng thức vũ điệu từng bước

Có gì sau, có gì trước?

Có gì mất, có gì được?

Rơi rụng hết dưới chân này…

Đi cứ đi cho nhẹ lòng, cho tươi tỉnh mà không cần biết đến ngày mai

Mỗi bước chân bình yên là mỗi nơi muốn đến

Nơi ta gặp lại ta trong cảm mến

Nơi không còn định mệnh

Không ai đến với cuộc đời này để chơi trò lận đận hay mãi chịu xót xa

Rác sẽ trở thành hoa

Những bước chân nhẹ tênh sẽ là những hạt mưa sa thấm sâu vào lòng đất

Một hôm ghé qua miền ký ức

Vẫn còn đây như chưa từng lạc mất… cái thật thà, hồn nhiên.

Khi không còn đủ sức để bao dung...

loading...