Kiến thức
Coi chừng hồn phách
Thứ ba, 24/07/2021 09:23
Hồn là phần tinh thần hay là phần phi vật chất nơi con người. Nó rất linh hoạt, sống động. Trong đời sống, con người đánh mất linh hồn là liền trở thành đời sống của ma quỷ và đều bị ma quỷ ám ảnh, đưa lối dẫn đường. Tính chất ma quỷ nơi con người tiêu mất, gọi là hồn.
Nên, trong cấu trúc ngữ pháp chữ Hán, thì chữ hồn do ghép chữ vong và chữ quỷ mà tạo thành. Vong là mất. Quỷ là ma quỷ hay quỷ quyệt. Người xưa tin rằng, trong mọi vật thể đều có cái phi vật thể tồn tại. Trong cái vật chất có cái phi vật chất tồn tại. Trong mọi hình sắc đều có cái vô biểu sắc tồn tại. Trong cái quỷ quyệt, biến ảo có cái chân thật, sáng trong tồn tại. Cái tồn tại phi vật chất và chân thật sáng trong ấy, gọi là hồn hay gọi là linh minh hoặc anh minh.
Hồn thì tồn tại lâu dài, sống động, linh thiêng và vật chất thì tồn tại ngắn ngủi, thô lậu, cứng đờ. Hồn, trong tiếng Anh, người ta dùng từ soul để diễn tả. Soullà cái tồn tại phi vật chất ở nơi con người.
Phách là tiếng Hán, tiếng Việt gọi là vía. Phách hay vía là phần thể hiện của hồn và hồn là phần tinh tế, sáng trong, vô hình của phách. Phách là khí tiết thanh bạch, sáng trong biểu hiện cụ thể nơi đời sống con người do hồn tạo nên. Phách là phần tác dụng thực tế của hồn. Vì vậy, trong cấu trúc ngữ pháp chữ Hán, thì chữ phách do ghép chữ bạch và chữ quỷ mà tạo thành. Phách của con người mà thiếu minh bạch, trong sáng, thì đời sống của con người trở thành ma quỷ. Quỷ mà có sự thanh bạch, trong sáng, thì thành ra khí phách của con người. Phách như vậy, không thể thiếu trong đời sống con người. Phách hay vía, tiếng Anh dùng từ vital để diễn tả.Vital, có nghĩa là phẩm chất và giá trị tinh thần không thể thiếu trong đời sống con người.
Linh hồn người chết đi về đâu?
Trong đời sống con người, hồn và phách bị biến dạng, nghĩa là những phẩm chất và giá trị của con người bị biến dạng và định lượng theo giá trị của vật chất, qua cân đo, đong đếm, thì cũng kể từ đó, sự tư duy và nhận thức của con người bắt đầu bị đóng khung. Do tư duy và nhận thức của con người bị đóng khung, khiến cho những gì do tư duy và nhận thức ấy đem lại, tạo thành sự suy thoái về hiểu biết và tâm hồn. Tâm hồn bị suy thoái là do sự suy thoái về hiểu biết. Suy thoái về hiểu biết và tâm hồn là sự suy thoái về khí phách. Một khi khí phách nơi một con người đã bị suy thoái, thì họ chỉ biết nói mà không chịu trách nhiệm về lời nói của họ. Họ nói như một người máy. Và một khi khí phách nơi một con người đã bị suy thoái, thì họ chỉ biết làm mà không chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Họ làm như một chàng robo.
Sự suy thoái về kinh tế là do sự suy thoái về trình độ văn hóa. Suy thoái về trình độ văn hóa là do sự suy thoái về trình độ đạo đức. Suy thoái về trình độ đạo đức là do suy thoái về trình độ tư duy và nhận thức. Suy thoái về trình độ tư duy và nhận thức là do sự suy thoái về tâm hồn. Tâm hồn bị suy thoái thì khí phách nơi con người mất dần đến chỗ vô cảm, vô tri.
Con người một khi đã chạy đua theo vật chất, bị vật chất làm cho mờ ám tâm hồn, khí phách vẩn đục, nhân cách khô kiệt, nét đẹp của sự sống con người không còn, thì đời sống con người trở thành hồn ma bóng quỷ.
Nên, cái đáng sợ nhất của con người, không phải là sự suy thoái về kinh tế mà sự suy thoái về đạo đức và tâm hồn. Suy thoái về tâm hồn và khí phách, con người sẽ gởi thân mình cho ma quỷ và ký thác hành động của mình cho bản năng và là cư dân sống chập chờn với hồn ma bóng nước.
Vì vậy, làm người ở trong đời, dù trải qua bao cuộc dâu bể phũ phàng, ta có thể chấp nhận mất mát tất cả, nhưng nhất định không để mất đi khí phách và tâm hồn. Vì sao? Vì mất tất cả, nhưng còn khí phách và tâm hồn là ta vẫn còn có tất cả những gì quý báu nhất của con người. Có khí phách và tâm hồn là ta có sự sống. Có sự sống là ta có mùa xuân và ta có khả năng tạo ra mùa xuân cho chính ta và hiến tặng mùa xuân của ta tạo ra cho muôn loài.