Sống an vui

Khoảnh khắc hay là thiên thu?

Thứ hai, 01/02/2021 05:38

Ai hiểu được giá trị của khoảnh khắc, người đó hiểu được giá trị của vĩnh hằng.

Đang về đâu trong cuộc đời này?

Những ngày giáp têt Tân Sửu, những ngày tháng chuẩn bị bước sang năm mới và đất nước lại oằn mình trong vòng dịch bệnh, chúng tôi muốn chia sẻ cùng bạn một tâm tình: “Hãy trân trọng từng khoảnh khắc mình đang sống. Khoảnh khắc chính là thiên thu. Ai hiểu được giá trị của một khoảnh khắc, người đó hiểu được giá trị của sự vĩnh hằng.”

Trọn vẹn có mặt trong thực tại, trân quý từng khoảnh khắc mình đang sống thì bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Thiền sư Viên Minh từng nói: “hiện tại hoàn mãn thì tương lai cũng hoàn mãn”.

Trong mỗi câu chuyện tình cảm, tình người. Người sống có tình nghĩa là người biết trân quý sự có mặt của mình bên người và của người bên mình. Trân quý sự có mặt ấy, người ta mới thực sự biết vì người. Vì người mình thương mà biểu hiện những tình cảm chân thành, từ ái; Vì người bần hàn nghèo khó mà biểu hiện lòng lân mẫn; Vì kẻ khốn cùng mà biểu hiện tâm tình sẻ chia, che chở; Vì ai đó lạc bước lầm đường mà biểu hiện lòng bao dung...

Mỗi chúng ta chỉ có mặt trong cuộc đời của một ai đó vào những giai đoạn nhất định. Trong mỗi giai đoạn ấy là những khoảnh khắc, và với ý thức trọn vẹn về từng khoảnh khắc có mặt cho nhau, cùng nhau tạo dựng và sẻ chia ấy, khoảnh khắc trở thành mãi mãi.

Trọn vẹn có mặt trong thực tại, trân quý từng khoảnh khắc mình đang sống thì bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Thiền sư Viên Minh từng nói: “hiện tại hoàn mãn thì tương lai cũng hoàn mãn”.

Trọn vẹn có mặt trong thực tại, trân quý từng khoảnh khắc mình đang sống thì bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Thiền sư Viên Minh từng nói: “hiện tại hoàn mãn thì tương lai cũng hoàn mãn”.

Cổ nhân có câu “vị sinh điếu tử”, nghĩa là vì người sống mà điếu cho người mất. Câu “vị sinh” ấy, chính là điều mà người ta muốn nhắc nhớ rằng, có những khoảnh khắc đặc biệt đối với ai đó, giữa sự còn và mất, khoảnh khắc ai cũng muốn vì nhau để sẻ chia ấy chính là tấm chân tình.

Nhớ lại lần thầy Tuệ Sĩ vừa ra tù, chúng tôi đến thăm, vừa bước vào cửa gặp Thầy, Thầy không đợi chúng tôi nói gì, hỏi ngay: "Theo các thầy thì thiên thu dài hay khoảnh khắc dài?"

- "Khoảng khắc dài". Người bạn cùng đi với tôi trả lời

Thầy bảo, Đúng.

Thầy bảo chúng tôi ngồi xuống và nói chuyện.               

Đúng. Chỉ có khoảnh khắc là có thực. Và nó là thứ dài nhất chứ không phải là thiên thu.

Khoảnh khắc, như từng hơi thở vào ra, chỉ cần một hơi thở vào không thở ra nữa là con người bước sang kiếp khác.. Nên xin hãy trân trọng từng hơi thở, trân trọng từng khoảnh khắc chúng ta đang có mặt với nhau; có mặt cho mùa xuân, cho cuộc đời..

Xin kể hầu quý vị một câu chuyện nhà Phật. Cầu mong một năm mới với những khoảnh khắc thật an lành, thật yêu thương và hạnh phúc đến với tất cả chúng ta.

“Trong một lần đi thuyết giảng, Đức Phật đã đến một nơi rất xa xôi. Trên đường đi, Ngài cùng với các môn đồ của mình đã được chứng kiến biết bao cảnh đời, người giàu có, kẻ nghèo có, người khỏe mạnh có, người đau yếu cũng có. Đó vốn là những thứ tất yếu tồn tại trên cõi đời, nhưng khi tận mắt chứng kiến, mới thật xót xa.

Đi bộ nhiều ngày khiến đôi chân của họ trở nên chai cứng, nhức mỏi, thậm chí là đau đớn. Họ quyết định nghỉ lại giữa đường. Khi ngồi dưới bóng của một cái cây lớn, Đức Phật bất ngờ hỏi một môn đồ ngồi gần nhất, là một Shramana (nhà sư, tu sĩ khổ hạnh) rằng, "Đời người dài bao lâu?".

Tám nỗi khổ ở thế gian ai cũng phải nếm trải

Bất ngờ trước câu hỏi của Đức Phật, môn đồ này chẳng kịp suy nghĩ gì, đã trả lời rất nhanh như một phản xạ: "Thưa Đức Phật, đời người có lẽ dài được vài chục năm, nếu người nào sống thọ thì có lẽ được hơn như thế một chút".

Đức Phật nói, "Vậy là ngươi chưa hiểu gì rồi". Sau đó, Đức Phật lại hỏi một môn đồ khác, người này trả lời rằng, "Thưa Đức Phật, chẳng phải ai cũng có thể sống được tới vài chục năm. Có những người chỉ sống được vài năm mà thôi". Đức Phật vẫn nói, "Chưa đúng".

"Vậy vài tháng?"…

"Vài tuần?"…

"Vài ngày?"…

Đức Phật trả lời: "Các ngươi chưa hiểu gì về Phật pháp rồi". Cuối cùng, chỉ còn lại một môn đồ im lặng từ lúc đầu đến giờ. Đức Phật nhìn anh ta, rồi hỏi, "Còn ngươi, ngươi nghĩ đời người dài bao lâu?".

Người này nhìn Đức Phật, lễ phép nói: "Thưa Đức Phật, con nghĩ đời người chỉ dài bằng một hơi thở mà thôi".

Nghe thấy thế, tất cả các môn đồ khác đều quay lại nhìn người đã đưa ra đáp án, tỏ vẻ kinh ngạc. Thật sự đời người chỉ ngắn thế thôi sao? Họ hoài nghi, rồi nhìn Đức Phật, lúc này Ngài đang mỉm cười, gật đầu đồng tình, "Tốt lắm. Ngươi đã hiểu được đạo lý trên đời rồi đó".

Nguồn: reatimes.vn

loading...