Kinh Phật
Kinh Bách Dụ: Chữa bệnh đầu hói
Thứ sáu, 24/02/2022 10:38
Thuở xưa, có người đầu hói, vì không có tóc nên mùa đông thì lạnh, mùa hè thì đầu nóng, lại bị muỗi mòng cắn đốt, ngày đêm anh ta thấy bức rức khó chịu. Nghe nói có một vị lương y tài giỏi, chữa lành nhiều bệnh, anh ta liền tìm đến vị lương y ấy...
Thuở xưa, có người đầu hói, vì không có tóc nên mùa đông thì lạnh, mùa hè thì đầu nóng, lại bị muỗi mòng cắn đốt, ngày đêm anh ta thấy bức rức khó chịu.
Nghe nói có một vị lương y tài giỏi, chữa lành nhiều bệnh, anh ta liền tìm đến vị lương y ấy, nói:
-Thưa Thầy! Xin Thầy chữa cho tôi khỏi bệnh đầu hói.
Vị lương y ấy dỡ nón ra, nói:
-Tôi cũng bị bệnh đầu hói như anh và khổ sở vô cùng. Nếu tôi chữa được bệnh này, thì tôi đã chữa cho tôi rồi.
Lời bàn:
Mẩu chuyện này dụ cho người đời bị sanh, già, bệnh, chết làm khổ não, muốn tìm nơi trường sanh bất tử, nghe đồn các vị lương y ở thế gian như Sa môn, Bà –la-môn…chữa lành các bệnh, họ liền đến chỗ ấy, thưa:
-Xin quý Ngài chữa cho tôi khỏi bệnh vô thường sanh tử, được ở nơi an lạc trường tồn bất biến.
Các vị Bà –la-môn…nói:
-Chúng tôi cũng bị bệnh vô thường, sanh, lão, bệnh, tử này và luôn luôn tìm kiếm nơi trường tồn, nhưng không thể tìm được. Nay nếu chúng tôi chỉ được cho anh tìm ra nơi ấy thì hẳn chúng tôi cũng đã tìm được trước rồi.
Người đời cũng như người bệnh đầu hói, chỉ chuốc lấy sự nhọc nhằn, tìm thầy chữa trị mà không tìm được vậy.