Kinh Phật
Kinh Bách Dụ: Lạc đà của người lái buôn chết
Thứ sáu, 26/02/2022 05:47
Thuở xưa, có người lái buôn cùng với em và con dùng lạc đà chở các thứ hàng vải tơ lụa, châu ngọc quý báu đem sang xứ khác bán. Một hôm, trên đường đi, lạc đà bỗng bị bệnh chết.
Thuở xưa, có người lái buôn cùng với em và con dùng lạc đà chở các thứ hàng vải tơ lụa, châu ngọc quý báu đem sang xứ khác bán. Một hôm, trên đường đi, lạc đà bỗng bị bệnh chết.
Người lái buôn lột da lạc đà, rồi sửa soạn len đường. Trước khi đi, ông dặn con và em:
- Hai người ở lại đây, trông chừng da lạc đà, đừng để cho ẩm ướt, hư mục.
Sau khi người lái buôn lên đường một lúc, trời đổ mưa tầm tả. Hai người ở lại quá ngây ngô, lấy hàng lụa quý giá đậy lên tấm da lạc đà cho khỏi ướt. Còn những hàng lụa quý giá ấy đắt tiền hơn tấm da lạc đà gấp trăm lần đều bị ẩm ướt hư hết.
Lời bàn:
Trong mẩu chuyện này: Không sát sanh dụ cho hàng lụa quý báu, tấm da lạc đà dụ cho tiền của trời mưa làm cho hàng lụa ẩm ướt hư hỏng dụ cho người buông lung làm hư hạnh lành.
Không sát sanh là nhân tố tốt nhất giúp hành giả thành tựu pháp thân Phật, nhưng người đời không chịu tu. Họ chỉ đem tiền của xây dựng chùa tháp, cúng dường chúng Tăng. Đó là việc làm bỏ gốc theo ngọn. Sau khi hưởng hết phước hữu lậu, họ phải trôi lăn trong năm đường, không tự thoát khỏi được. Thế nên hành giả phải chuyên tâm giữ vẹn giới sát sanh.