Kinh Phật

Kinh Bách Dụ: Sạ Lúa

Thứ sáu, 04/04/2022 02:02

Mẩu chuyện này dụ cho người đã tu ruộng giới, mầm pháp lành sắp nảy sanh, lẽ ra phải thưa hỏi với thầy, nhờ thầy chỉ dạy để pháp lành phát sanh. Trái lại, họ trái phạm giới pháp, làm các việc ác, khiến cho mầm giới rụi mất.

Thưở xưa, có người quê mùa ra đồng dạo chơi, thấy lúa xanh tươi mơn mởn, bèn hỏi chủ ruộng:

-Anh làm cách nào mà ruộng lúa tươi tốt như thế?

Người chủ ruộng đáp:

-Cày xới đất cho xốp, sửa ban cho bằng phẳng, bón phân, giữ nước, lúa sẽ tốt.

Nghe xong, anh về dọn đất đúng như người chủ ruộng kia hướng dẫn. Nhưng đến lúc sạ lúa, anh nghĩ:

“Nếu ta lội xuống ruộng gieo giống, chân sẽ giẫm đạp làm dẽ đất, lúa không tốt được. Vậy ta nên ngồi trên giường, nhờ người khiêng xuống ruộng để chân khỏi đạp dẽ đất.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Nghĩ xong, anh liền ngồi lên giường, mướn bốn người khiêng giường xuống ruộng để sạ lúa.

Anh sợ hai chân mình đi dẽ đất mà bây giờ có đến tám chân, lại càng làm cho đất dẽ hơn.

Lời bàn:

Mẩu chuyện này dụ cho người đã tu ruộng giới, mầm pháp lành sắp nảy sanh, lẽ ra phải thưa hỏi với thầy, nhờ thầy chỉ dạy để pháp lành phát sanh. Trái lại, họ trái phạm giới pháp, làm các việc ác, khiến cho mầm giới rụi mất. Như người quê mùa kia sợ hai chân mình đạp dẽ đất mà lại tăng thêm tám chân đi vào ruộng.

loading...