Kiến thức
Làm thế nào để bảo trì được công đức khi “lửa thiêu rừng công đức”?
Thứ bảy, 24/01/2024 09:15
Trong Phật Pháp thường nói “lửa thiêu rừng công đức”, chúng ta tu công đức chẳng dễ, một đóm lửa thì thiêu sạch hết. Là lửa gì vậy?
“Cung thận bảo trì”, chữ “cung thận” này tức là tâm chân thành, tâm cung kính khiến cho công đức của chính mình bảo trì mà chẳng mất. Làm thế nào có thể bảo trì được công đức?
Trong Phật Pháp thường nói “lửa thiêu rừng công đức”, chúng ta tu công đức chẳng dễ, một đóm lửa thì thiêu sạch hết. Là lửa gì vậy?
Lửa sân hận, vừa nổi cơn giận thì công đức ấy mất ngay, cho nên cái này khó đấy! Thử nghĩ chúng ta nhiều năm, nhiều kiếp niệm Phật, tụng Kinh, làm công đức vừa mới nổi cơn giận thì không còn nữa, hết cả. Chờ đến sau cơn giận, tiêu mất, niệm trở lại tu tập trở lại, nếu như trước khi anh nghe giảng, mỗi một trận giận dữ thì hỏng hết công đức của anh đều chẳng còn nữa, đều này cần phải biết, cái đáng sợ nhất là sân giận, chúng ta những người học Phật, những người thật sự muốn tu công đức thì tánh cảnh giác đó rất cao, nhất định không nóng giận.
Bất luận là việc gì dẫn khởi khiến lòng chúng ta không vui, muốn nổi nóng anh phải cảnh giác đến, đó là gì?
Sân hận: Căn nguyên, tác hại và cách hoá giải
Là ma chướng, ma thấy anh đã có được công đức chẳng ít thì khuyên anh “đốt đi! đốt đi!”, anh thật đã vâng lời! Liền đem công đức đốt mất. Nếu như anh chẳng nổi nóng thì sao? Công đức của anh vẫn còn, bất cứ ai cũng chẳng có cách chi có thể đem anh hóa trừ, ma cũng chẳng có biện pháp, ma cũng chỉ là bảo tự anh đem công đức của anh huỷ diệt, chúng chẳng có khả năng.
Cho nên anh có được tâm cảnh giác “ta không làm, ta tuyệt đối chẳng nóng giận, tuyệt đối chẳng nghe theo chúng” thì công đức này mới bảo trì được, công đức và phước đức khác nhau, phước đức có nổi nóng cũng không sao, phước báo ấy vẫn còn đó, nhưng công đức thì không thể được.
Công đức vừa nóng giận thì không còn nữa. Như vậy do đây có thể biết, nếu muốn có thể thật sự “cung thận bảo trì” thì nhất định tham sân si mạn, phiền não, tập khí tất cả thể đều đoạn dứt hết thì công đức của họ sẽ được bảo trì.
Trong Kinh Kim Cang dạy cho người sơ học như chúng ta “nhất thiết pháp đắc thành ư nhẫn” cho nên nhẫn nhục Ba La Mật có thể đem công đức bảo trì được. Anh xem! Bố thí, trì giới là tu công đức, nhẫn nhục là bảo trì công đức.
Cho nên nếu không có nhẫn, nếu tu công đức thì đều có thể thiêu huỷ mất bất cứ lúc nào, đều mất hết. Cho nên Lục Độ của Bồ Tát, mỗi cái khâu của nó đều móc với nhau chặt chẽ, bỉ thử có sự quan hệ mật thiết, đến lúc tinh tấn thiền định thì công đức của anh đã thành tựu. Đây mới hiển thị ra cái trí tuệ vô lượng. Vậy ở chỗ này chúng ta thấy được họ tu đã năm kiếp. Thời gian dài như vậy.