Kiến thức
Ngàn năm cảnh Phật
Chủ nhật, 08/09/2020 10:56
Con người sẽ giữ được bình tĩnh trước hoàn cảnh đổi thay bất ngờ trong cuộc đời và thản nhiên trước cảnh ân ái chia ly khi hiểu được vô thường và con người dám hy sinh tài sản, sinh mạng để làm việc nghĩa.
Hồng trần dỡ khóc cười khan,
Mang thân tứ đại, giữa ngàn tình duyên.
Hợp thân gá chủng bao niềm,
Dù nam hay nữ, Đức hiền trọng thay.
Có người dựng vợ chồng say,
Có người mang kiếp, duyên này xuất gia.
Có người nghèo kiếp bôn ba,
Có người chức tước, xông pha thương trường.
Có người duyên nợ muôn phương,
Có người tình lẻ, dở nương diếm phòng.
Có người bạc mệnh nhan hồng,
Có người ôm bụng, không chồng thêm con.
Có người danh vị tham lớn,
Có người mưa nắng, mỏi mòn cong lưng.
Có người xa xứ lao lung,
Có người ngồi kiệu, nệm nhung gấm vàng.
Có người tù tội khung trang,
Có người thất học, làm càng tuý ma.
Có người xe cộ nõn nà,
Có người hầu cận, trong nhà trăm nhân.
Bao nhiêu kiếp sống xa gần,
Ôm đời mộng cảnh, huyễn thân đời tàn.
Sống và chết thật mênh mang,
Hủ tro nấm cốt, bụi màng tro xương.
Người duyên phước được tình thương,
Người có mồ mã, khói hương trọn đời,
Người thì mộ rậm cỏ phơi,
Người thì lạc mộ, thác rời tự do.
Người thì con cháu chăm lo,
Gởi chùa hủ cốt, chẳng mò ngó nghiêng.
Phước duyên cũng tại ở hiền,
Kém duyên bạc phước, chẳng liền quan tâm.
Ôi đời có trước tấm thân,
Cùng chung gò mã, lúc gần lúc xa.
Chút tình cõng kiếp mẹ cha.
Neo đơn nương chốn, thiền gia tu trì.
Nụ cười từ giã lối đi,
Trăm năm kiếp sống, những gì hôm mai.
Gói tình giã biệt Trần ai,
Bụi tro thân tạm, biển Hoài âm bi.
Duyên tình tụng niệm A Di,
Kỳ Quang cảnh tịnh, cốt thì nương tâm.
Bụi tàn hương khói nghi tầm,
Ngàn năm cảnh Phật, chuyên cần hương linh.
Hỡi hương vong chốn lời kinh,
Hỡi người buôn xã, đăng trình trời Tây.
Noi gương hiếu Mục liên Thầy,
Thiện Chiếu Quán xét, tâm này thứ tha.
Cả đời phụng sự Ta bà,
Nuôi người cơ nhỡ, chẳng hà thở than.
Y vàng tụng niệm khua vang,
Cười tang mộng ảo, thênh thang lối về.
Trụ trì bề bộn nhiêu Khê,
Thôi thì Ngài xã, thoát mê ngàn hình.
Ta tìm bóng dáng chính mình,
Ngồi yên tịch lặng, soi nghìn cõi Tâm.