Kiến thức
Người niệm Phật còn tham tài, thế giới Cực lạc sẽ không có phần mình
Chủ nhật, 09/01/2023 08:45
Người ta hỏi chúng ta thế gian này điều gì quan trọng nhất? Người tu Tịnh độ chúng ta nói, Phật A Di Đà quan trọng nhất, ngoài Phật A Di Đà ra đều buông bỏ hết, nhất định được sanh Tịnh độ.
Mấy ngày trước có một đồng học nói với tôi, họ nói là thật không phải giả. Họ nói từng có người làm một cuộc điều tra ở Đại lục, điều tra vấn đề gì? Chỉ một câu: Trong đời này đối với quý vị, điều gì quan trọng nhất? Chỉ hỏi một câu này.
Hình như họ điều tra hơn 7000 người, đều nói tiền, tiền quan trọng nhất. Cuộc điều tra này thật kinh người! Chỉ có bốn người không nói đến tiền. Trong hơn 7000 người, chỉ có bốn người không nói tiền quan trọng nhất, ngoài ra đều cho tiền quan trọng nhất đời người. Cha mẹ, vợ con đều không quan trọng, tiền quan trọng nhất, tham tài.
Trong những chuyện sai lầm thì không cầu vãng sanh là sai lầm lớn nhất
Người tham tài đi về đâu? Đầu thai về đường ngạ quỷ. Nếu vì tiền tài lại phạm tội sát đạo dâm vọng, vậy thì đọa vào đường địa ngục, tự làm tự chịu. Địa ngục hay thiên đường là duy tâm sở hiện, do ý niệm mình tạo nên, không phải gì khác.
Người ta hỏi chúng ta thế gian này điều gì quan trọng nhất? Người tu Tịnh độ chúng ta nói, Phật A Di Đà quan trọng nhất, ngoài Phật A Di Đà ra đều buông bỏ hết, nhất định được sanh Tịnh độ.
Nếu người niệm Phật cũng nói tiền quan trọng nhất, vậy được, niệm Phật như vậy là niệm về đường Ngạ quỷ, về đường Ngạ quỷ, đường địa ngục. Nghĩa là pháp sư Quán Đỉnh nói hoàn toàn là sự thật. Người niệm Phật còn tham tài, người niệm Phật còn báo oán, như vậy sao được? Thế giới Cực Lạc không có phần mình, chúng ta không thể không biết điều này.
Nếu không biết, không rõ điều này, đời này chúng ta muốn vãng sanh Thế giới Cực Lạc là điều viễn vông. Khi đã rõ ràng minh bạch, đáng buông bỏ phải lập tức buông bỏ, đáng năm chặt nhất định phải giữ vững. Nghĩa là chỉ một phương hướng, một mục tiêu. Một phương hướng là thế giới Tây Phương Cực-Lạc, một mục tiêu là muốn thân cận Phật A Di Đà, như vậy nhất định làm được.
Tuyệt đối không được hoài nghi, thế gian này tất cả đều tùy duyên, sao cũng được; vì sao vậy? Tôi phải rời khỏi đây, không cần quan tâm đến những điều đó. Như vậy mới tự tại, như vậy mới viên mãn.