Kiến thức

Những yếu tố làm ta không được hưởng phúc trọn vẹn ( Phần 1)

Thứ năm, 25/03/2022 07:10

Khi ta làm phước giúp người mà cứ đem ra khoe thì có khi phước mất hết như chưa từng bố thí.

Khi ta làm phước giúp người mà cứ đem ra khoe thì có khi phước mất hết như chưa từng bố thí. Ví dụ, bên hàng xóm, người vợ chuyển dạ sinh con trong lúc chồng vắng nhà. Trước tình cảnh này, ta bèn kêu gọi sự giúp sức của cả gia đình để đưa người đó đi bệnh viện, và đã cùng vợ con lo lắng chăm sóc chu đáo. Người chồng về biết chuyện liền sang cảm ơn.

Việc ta đã giúp cho nhà hàng xóm được mẹ tròn con vuông, ta đi khoe từ đầu làng đến cuối xóm rằng: “Thằng này mà bữa đó không có tôi là nó chết rồi”. Ta cứ kể mãi, kể mãi cho tới khi đứa trẻ lớn lên, thậm chí đã trở thành ông nội, ông ngoại rồi mà ta vẫn còn kể, khiến người từng là đứa bé “được cứu” kia càng lớn chừng nào thì lại càng mắc cỡ nhiều chừng nấy.

Từ cái ơn ban đầu, ta như người cha, người mẹ thứ hai của đứa trẻ, nhưng cứ đi khoe mãi làm cho người kia không thể chịu nổi nữa. Khi ta đã già và người kia cũng đã đầu hai thứ tóc rồi mà gặp ta ở đâu là trốn tới đó, vì mỗi khi gặp mặt là ta lại nhắc chuyện cũ, nên ơn đâu không thấy mà trở thành ghét. Đó là làm phước mà khoe khoang thì sẽ mau hết phước.

Khi chúng ta làm phúc phải nhớ giữ kín không được nói cho ai biết thì ta sẽ được phước rất bền, không sứt mẻ gì cả.

Khi chúng ta làm phúc phải nhớ giữ kín không được nói cho ai biết thì ta sẽ được phước rất bền, không sứt mẻ gì cả.

Hoặc như vào một ngày giỗ Tổ ở chùa, ta mang rau quả và gạo cúng dường thì đã có phước, vì đã phụ với chùa đãi thập phương bá tánh. Nhưng rồi ta bắt đầu kể suốt một năm từ lần giỗ này cho đến lần giỗ năm sau. Gặp ai mình cũng nói: “Năm ngoái tôi cúng chùa một bao rau quả với gạo để nấu ăn cho mọi người đó nha”. Mấy hôm sau gặp người khác, ta lại nói: “Anh có đi chùa không? Giỗ năm ngoái tôi cũng cúng một bao gạo, một bao rau quả đó”. Ta nói cho đủ một năm rồi năm sau ta cũng cúng nữa, thì trong một năm liên tục nói về việc ta làm, phước đã mất hết, quả báo lành không đến nữa.

Mười năm sau, lúc gặp hoàn cảnh khó khăn thiếu gạo ăn, ta mới ngồi chống cằm tự hỏi: “Sao kỳ vậy, năm nào mình cũng đem gạo cúng chùa, bố thí cho thập phương bá tánh mà bây giờ lại thiếu gạo ăn?”. Đâu biết rằng vì ta cúng bao nhiêu là đã đem khoe hết bấy nhiêu rồi, mà càng khoe thì càng tổn phước giống như chưa từng cho một hạt gạo nào.

Cho nên, khi chúng ta làm phúc phải nhớ giữ kín không được nói cho ai biết thì ta sẽ được phước rất bền, không sứt mẻ gì cả.

loading...