Kiến thức

Sự xuất thế vĩ đại, thế gian có ánh mặt trời trí tuệ chiếu soi

Chủ nhật, 27/02/2023 10:22

Trong ánh đèn tỏ rạng, dưới án thờ trang nghiêm bất động, đệ tử chúng con thành tâm thiết lễ kỷ niệm ngày xuất gia của Người, để cùng nhắc nhở nhau phút giây buông bỏ kiên cường ấy, cùng nhau hứa với Người sẽ dũng mãnh tinh tấn tu hành trên con đường mà Người đã chỉ bày cho nhân loại.

Audio

Nếu ngày ấy Người không một mình cất bước

Cả nhân gian đâu có ánh đạo vàng.

Kính lạy đức Thế Tôn,

Vào ngày này năm xưa, nơi hoàng thành Ca Tỳ La Vệ, khi cả hoàng cung đang trong giấc say nồng sau đêm yến tiệc. Người đã lặng lẽ vào phòng ngắm nhìn vợ con lần cuối trước lúc cất bước ra đi. Trái tim Người như rỉ máu khi trước mắt là người vợ hiền đang ôm đứa con thơ bé bỏng!

Hàng vạn điều day dứt khởi lên trong tâm Ngài: Rồi đây, nàng ấy sẽ trở thành góa phụ! Rồi đây đứa trẻ này sẽ vắng bóng người Cha dỗ dành dạy bảo! Hạnh phúc nhỏ nhoi, đơn sơ nhưng ngọt ngào biết mấy! Thế gian này, người đàn ông nào không mong ước? Người vợ nào chịu mất người thương? Con thơ nào chịu đành lòng cô quạnh?

Thái tử Tất Đạt Đa quyết tâm xuất gia cầu đạo, tìm đường cứu khổ cho muôn loài

4

Một cuộc chiến đấu giằng co bên trong trái tim Người, giữa hạnh phúc đơn sơ và niềm vui vô trụ! Giữa mái ấm nhỏ nhen hay sơn hà đại địa? Nàng có lỗi gì chăng? Sao phải chịu sống đời góa phụ? Con làm chi nên tội, sao chịu cảnh tội tình? Hàng trăm câu hỏi, như ngàn mũi dao đâm vào trái tim Người đang thổn thức! Ở ngoài kia, qua khung cửa sổ chốn kinh kỳ, đằng sau tấm màn nhung diễm lệ, từng hồi gió gầm rú rít gào như tiếng kêu cứu của bao sinh linh khốn khổ tột cùng, réo gọi Ngài hãy lên đường cho muôn loại!

Hỡi người dũng sĩ kiên cường, hỡi người con của vạn loại! Chúng sinh đang ngập chìm trong thống khổ vô minh, bao năm rồi dập dờ trong đêm tối, vất vưởng vật vờ như ánh đuốc ma trơi đi tìm chân lý! Hãy lên đường, tìm ra con đường bất tử vô sinh, dẫn dắt muôn loài thoát vòng khổ nạn!

Trái tim Ngài như bóp nghẹt, ánh mắt Ngài khẽ đọng giọt sương khuya!

Em à, anh xin lỗi, vạn lần xin lỗi!

Thôi đành, khép lại tình riêng!

Em hãy hy sinh hạnh phúc riêng mình,

Để anh tìm đạo cứu quần sinh;

Tình ta đẹp mai này bao đau khổ,

Lưu luyến mà chi chỉ một bóng hình!

Chiếc áo cẩm bào này xin gác lại

Ta khoác lên mình chiếc áo phiêu linh

Chén ngà cơm ngọc xin từ biệt

Đổi lấy bát cơm khắp muôn nhà

Em ạ! Đêm nay ta khép kín tình riêng lại

Mở cảnh tình chung khắp vạn loài!

Từ sự xuất thế vĩ đại đó, loài người đã có bậc Thầy dẫn dắt, thế gian có ánh mặt trời trí tuệ chiếu soi, sau bao năm dài ngập chìm trong bóng tối vô minh, muộn phiền và đau khổ.

Kính lạy đức Thế Tôn, sự ly thế của Ngài thật là vĩ đại, đêm nay, con nghe tiếng vó ngựa Kiền Trắc nơi cung thành xưa đang rộn rã khắp đâu đây, con nghe tiếng hớt hãi của người hầu cận Xa-nặc, con cảm nhận được giọt nước mắt nóng hổi của Ngài khẽ lăn trên gò má! Nhưng, hơn vạn lần như thế, tâm con ngập trong niềm cảm xúc vô biên, biết ơn Ngài vô hạn.

Đêm nay, trong ánh đèn tỏ rạng, dưới án thờ trang nghiêm bất động, đệ tử chúng con thành tâm thiết lễ kỷ niệm ngày xuất gia của Người, để cùng nhắc nhở nhau phút giây buông bỏ kiên cường ấy, cùng nhau hứa với Người sẽ dũng mãnh tinh tấn tu hành trên con đường mà Người đã chỉ bày cho nhân loại.

Ngưỡng nguyện Ngài chứng minh gia hộ, làm cho đệ tử chúng con phát khởi chí nguyện tu hành như Ngài đã từng phát khởi; có đủ dũng khí để xuất ly như Ngài đã từng dứt áo, có đủ tinh tấn kiên cường như Ngài đã từng suốt sáu năm trời khổ hạnh trong rừng sâu núi tuyết. Cúi xin Ngài gia hộ!

loading...