Sống an vui
Tâm thức tinh khôi là nền tảng, suối nguồn của mọi vẻ đẹp
Thứ sáu, 16/01/2024 08:45
Ta đã không còn nhìn đời bằng con mắt hồn nhiên trong sáng nữa, những vết thương lòng đã làm cho ta nghi ngờ nhiều hơn với cuộc đời, và nhìn cuộc đời với sự cẩn trọng, phán xét...Ta đã không còn tự nhiên, thuần khiết nữa... trong lòng thì yếu đuối nhưng cứ giả vờ mạnh mẽ.
Tâm thức tinh khôi là nền tảng của mọi vẻ đẹp vì một người sống được với tâm thức tinh khôi thì người ấy sẽ hồn nhiên, thuần khiết và trong sáng. Hồn nhiên, thuần khiết và trong sáng chính là vẻ đẹp và phúc lạc đến từ bên trong.
Tâm thức tinh khôi cũng là suối nguồn của bình an. Người sống được với tâm thức tinh khôi thì người ấy luôn bình an và nhìn đời bằng con mắt ngạc nhiên, thích thú, và đầy khám phá. Do vậy người sống với tâm thức tinh khôi sẽ giống như một bé thơ. Và bé thơ nào cũng đẹp.
Bất cứ bé thơ nào khi sinh ra cũng điều đẹp cả rất hiếm khi thấy một bé thơ nào xấu. Và mỗi chúng ta điều đã từng là bé thơ, đã từng sống với tâm thức tinh khôi, đã từng có nụ cười hồn nhiên và đôi mắt trong sáng. Vậy tại sao bây giờ những nét đẹp ấy không còn? Điều gì đã xảy ra cho cuộc đời của ta, điều gì đã làm thay đổi ta? Và càng về già thì ta lại càng trở nên xấu xí hơn.
Đúng theo qui luật của tự nhiên thì càng về già chúng ta phải càng đẹp hơn. Bạn có để ý thấy điều này không, bất cứ một trái cây nào khi già chín cũng điều đẹp cả. Màu sắc luôn rực rỡ và mùi hương cũng luôn ngào ngạt.
Vậy thì có điều gì đó trong mỗi chúng ta đã vô tình bị đánh mất giữa cuộc đời. Phải chăng đó chính là tâm thức tinh khôi. Ta đã không còn biết tự bao giờ ta đã đánh mất đi điều này! Ta đã đánh mất đi sự tinh khôi, trọn vẹn của chính mình!
Ta đã tạo ra cho mình một vỏ bọc hoàn hảo với nhiều chiếc mặt nạ khác nhau để được an toàn khi đi vào cuộc đời. Chắc có lẽ từ giây phút ta có quá nhiều chiếc mặt nạ khác nhau đó nên ta đã quên đi bộ mặt thật tinh khôi của chính mình, và vì vậy tâm thức tinh khôi ấy ta cũng bị đánh mất luôn.
Ta đã không còn nhìn đời bằng con mắt hồn nhiên trong sáng nữa, những vết thương lòng đã làm cho ta nghi ngờ nhiều hơn với cuộc đời, và nhìn cuộc đời với sự cẩn trọng, phán xét...Ta đã không còn tự nhiên, thuần khiết nữa... trong lòng thì yếu đuối nhưng cứ giả vờ mạnh mẽ.
Trong lòng thì thương... nhưng phải thể hiện bộ mặt ghét. Hoặc là ta làm ngược lại với những tiếng nói chân thật trong lòng hoặc là ta chỉ biết làm hài lòng những ý kiến, quan điểm, cách nhìn cuộc sống của những người xung quanh. Ta đã đánh mất đi chính mình. Ta đã đánh mất đi Tâm thức Tinh Khôi!
Vậy để làm một cuộc trở về con người thật của chính mình, để có thể sống lại với Tâm Thức Tinh Khôi ta cần phải bắt đầu sống cuộc sống của ta trở lại như một trẻ thơ. Khi cần cười thì cứ cười, khi cần khóc thì cứ khóc. Không cần kiềm nén bất cứ một cảm xúc nào.
Hãy để mọi thứ tuôn chảy, trôi ra một cách tự nhiên. Tuy vậy từng khoảnh khắc phải có sự trọn vẹn nhận biết. Và đây chính là cuộc hành trình trở về tâm thức tinh khôi và phục hồi tất cả những vẻ đẹp vốn có của mỗi chúng ta.