Sống an vui
Thiền Vipassana trong tù – Lịch sử truyền bá
Thứ bảy, 06/02/2023 06:11
Nhiều thiên niên kỷ trôi qua sau thời Hoàng đế Asoka, khóa thiền Vipassana đầu tiên đã kết thúc thành công tại nhà tù Trung tâm Rajasthan.
Khóa thiền đầu tiên cho tù nhân
Cánh cửa Vipassana đã mở ra cho các nhà tù từ khi Bộ trưởng Bộ Nội vụ của Chính Quyền bang Rajasthan, đã tham dự một khóa thiền Vipassana và quyết định sử dụng kỹ thuật này như một công cụ cải tạo trong nhà tù. Nhiều thiên niên kỷ trôi qua sau thời Hoàng đế Asoka, khi thiền Vipassana được ứng dụng rộng rãi như một công cụ cải tạo, khóa thiền Vipassana đầu tiên đã kết thúc thành công tại Nhà tù Trung tâm Rajasthan.
Thử thách từ Vinoba Bhave
Trong vài năm đầu sau khi Goenkaji từ Miến Điện đến giảng dạy tại Ấn Độ, một khóa thiền được tổ chức bởi người con dâu của Mahatma Gandhi tại Sevagram Ashram, trong đó có mười lăm đồng sự của Gandhiji đã tham dự.
Họ rất hài lòng với khóa thiền. Sau khi kết thúc, họ đưa Goenkaji đến gặp Vinoba Bhave, một vị thánh sống của vùng Ấn Độ sinh sống gần đó.
Ông khá hào hứng về Vipassana và nói rằng nếu đem lại lợi lạc và hướng tới kết quả, phương pháp này cần được lan tỏa khắp đất nước. Nhưng ông nói thêm, “Tôi sẽ không chấp nhận Vipassana này trừ khi phương pháp mang lại kết quả tốt cho hai thành phần của xã hội: tội phạm cực đoan và học sinh.” Goenkaji đáp, “Tôi chắc chắn nó sẽ hữu ích. Tôi là người mới đến đất nước này; Tôi đã mang viên ngọc quý đầy giá trị này của Dhamma từ nơi khác. Bây giờ, chúng ta hãy tận dụng viên ngọc này cho đất nước. Xin hãy tổ chức các khóa thiền.”
Vinoba Bhave đã sắp xếp một khóa thiền dành cho thanh thiếu niên. Cũng như nhiều khóa thiền dành cho trẻ em kể từ đó, các khóa thiền được tổ chức thành công và ông rất hạnh phúc. Sau đó, ông ấy đã tổ chức một khóa thiền tại nhà tù Gaya. Nhưng một ngày trước khi khóa thiền bắt đầu, các quan chức nhà tù thông báo rằng Goenkaji sẽ phải ở bên ngoài nhà tù. Goenkaji nói, “Điều này là không thể. Vipassana là một cuộc giải phẫu của tâm, và tôi giống như một bác sĩ phẫu thuật. Tôi phải ở đó hai mươi bốn giờ một ngày. Vài điều có thể xảy ra và tôi có trách nhiệm. Tôi phải ở lại trong tù.” Họ khăng khăng, “Theo quy định của nhà tù, ông không thể bước vào bên trong khu vực nhà tù.” Goenkaji đã cầu xin họ, “Thế hãy cho tôi một án tù mười ngày!” Tuy nhiên họ không đồng ý. Vinobaji muốn thực hiện một số thỏa thuận khác, nhưng trước khi ông có thể, ông đã qua đời.
May mắn thay, vài năm sau, Bộ trưởng Bộ Nội vụ của Rajasthan, Ram Singh, đã đến một khóa thiền ở Jaipu. Ông ấy rất thích thú. Ông ấy nói: “Nhất định phải thử nghiệm phương pháp này trên tội phạm!” Ông ta cũng nghe về thử thách từ Vinobha Bhave. Ông đã tổ chức các khóa thiền đầu tiên, tại Nhà tù Trung tâm Jaipur, các quy tắc đã được sửa đổi để cho phép Goenkaji ở trong nhà tù trong mười ngày. Vì vậy, đây là cách các khóa thiền trong tù bắt đầu.
Khóa thiền Vipassana Đầu Tiên trong Tù
(Đoạn trích sau đây nói về khóa thiền Vipassana đầu tiên trong một nhà tù tại Ấn Độ. Khóa thiền được thực hiện bởi Ngài S.N. Goenka tại nhà tù trung tâm Jaipur vào tháng 10 năm 1975 và được Ngài Ram Singh tổ chức, lúc đó là Bộ trưởng Bộ Nội vụ của bang Rajasthan. Lời tường thuật sau đây được viết bởi ông.)
Khóa thiền Vipassana đầu tiên do Goenkaji thực hiện trong một nhà tù là vào năm 1975 tại Nhà tù Trung tâm Rajasthan. Tôi là Bộ trưởng Bộ Nội vụ của tiểu bang đó, tôi đã tự mình tham gia khóa thiền Vipassana và tự mình kinh nghiệm một sự thay đổi sâu sắc. Vào ngày thứ tư của khóa học, tôi cảm thấy Vipassana là một kỹ thuật có thể giải quyết không chỉ các vấn đề cá nhân mà còn cả vấn đề của xã hội, và có thể mang lại cải cách tốt cho chính phủ. Vào tối ngày thứ tư, tôi đã gặp Goenkaji và chia sẻ suy nghĩ của tôi với Ngài. Tôi hỏi Ngài rằng liệu kỹ thuật này có thể là một công cụ để thay đổi bộ máy nhà nước không. Ngài liền đồng ý, và tôi ngay lập tức hỏi liệu chúng tôi có thể sắp xếp để tổ chức một khóa thiền trong tù không. Ngài rất lạc quan và nói với tôi rằng Ngài sẽ đến nếu tôi sắp xếp được. Đây là một thách thức lớn!
Tôi bắt đầu nói chuyện với các đại diện có thẩm quyền – từ Ngài Thống Đốc, Bộ trưởng Bộ Nội vụ, các quan chức cai tù. Ban đầu tất cả đều rất hoài nghi, nhưng cuối cùng họ đã quyết định làm một thử nghiệm!
Khi Goenkaji đến Jaipur để dạy khóa thiền, Ngài đã gặp khó khăn thực sự. Tôi buộc phải báo rằng Ngài sẽ không thể ở trong tù; thay vào đó là một ngôi nhà gỗ xinh đẹp phía ngoài trại giam. Ngài nói rằng Ngài phải ở trong nhà tù trong suốt hai mươi bốn giờ một ngày, bởi vì Vipassana là một cuộc giải phẫu sâu sắc, và Ngài giống như bác sĩ phẫu thuật. Vấn đề ở đây là quy định của nhà tù. Chỉ những người đã bị kết án hoặc những người bị xét xử hoặc thành viên của nhân viên trại giam mới có thể ở trong tù. Tôi đặt vấn đề với Goenkaji và Ngài nói, “Hãy kết án tôi!” Tôi kinh hãi, sốc; làm thế nào Thiền sư của tôi có thể bị kết án? Pháp lý can thiệp nhưng dường như không có giải pháp. Cuối cùng, chúng tôi đã ban hành chỉ dẫn từ chính quyền và vấn đề đã được giải quyết.
Goenkaji được phép ở lại trong tù, ở một phòng tạm trong trạm y tế của nhà tù. Một vấn đề khác xảy ra khi khóa thiền chỉ mới bắt đầu. Vào thời điểm đó, xích chân và còng tay được dùng cho những tội phạm nghiêm trọng. Có bốn tù nhân được đưa đến thiền đường trong tình trạng như thế. Goenkaji đang tiến lại gần và khi Ngài thấy điều này, Ngài đã rất đỗi kinh ngạc. Ngài hỏi tôi chuyện gì đang xảy ra. Tôi nói với Ngài rằng đó là những tội phạm nghiêm trọng. Ngài thốt lên, “Làm sao mà có thể để họ xiềng xích trước mắt tôi như thế?” Điều này không thể xảy ra. Xin hãy tháo xích.”
Nhưng Ngài Tổng Thanh Tra Nhà Tù (IG) nói rằng ông ấy có trách nhiệm đảm bảo an ninh trong nhà tù, và ông không thể tháo xích ra được. Tuy nhiên, Goenkaji chắc chắn. Ngài nói Ngài không thể truyền Dhamma cho những người ngồi trước mặt Ngài khi đang trong xiềng xích – và Ngài đã tự tay tháo xích cho tù nhân. Ngài Tổng Thanh Tra Nhà Tù (IG) nói với Goenkaji ông có thể tháo bỏ xiềng xích từ bên trong, nhưng không thể tháo xiềng xích bên ngoài! Goenkaji kiên quyết rằng những tù nhân đó phải được thả xích khi đang hành thiền. Đó là một nan đề lớn, một vấn đề lớn.
IG là một quan chức rất giàu kinh nghiệm. Ông đã yêu cầu tôi đừng ép ông nới lỏng các yêu cầu về an ninh cho những tù nhân đó. Ông nói không ai trong số họ là anh hùng cả, và họ có thể sẽ bóp cổ tôi hoặc Goenkaji cho đến chết chỉ trong tích tắc. Tôi đã thảo luận các vấn đề và cuối cùng đi đến một thỏa thuận là tháo bỏ gông xích. Một đội cảnh vệ sẽ chuẩn bị sẵn sàng cho thời điểm bắn phạm nhân nếu kẻ nào đó bắt đầu xông lên có dấu hiệu đe dọa. Tôi nói với IG rằng hãy đảm bảo rằng không để diễn ra vụ bắn nhầm hoặc xả súng nào.
Những gông xiềng được gỡ bỏ. Goenkaji hài lòng. Khóa thiền đã bắt đầu. Tôi ngồi cạnh bên. Ngài IG ở bên ngoài thiền đường nhưng với khoảng cách rất gần. Đôi mắt tôi chú ý vào “Đại Tứ”, tim đập thình thịch và bên trong đầy lo sợ! Nhưng tất cả khoảnh khắc trôi qua là sự giải thoát vô bờ. Khi Goenkaji bắt đầu tụng niệm, metta của Ngài [lòng từ ái] đang tuôn tràn. Đôi mắt của các phạm nhân đỏ au, những kẻ gây ra nhiều nhiều xáo trộn đã thay đổi và gương mặt họ sáng ngời; dòng nước mắt tuôn dài trên má. Nước mắt cũng tuôn dài trên gương mặt tôi; một khoảnh khắc hiếm hoi đầy lòng yên vui sau chừng ấy căng thẳng. Đây là kết quả của Vipassana! Lời kể của Goenkaji và câu chuyện kể về Angulimala chợt lóe lên trong tâm tôi.
Có một sự kiện cảm động khác. Có hai tù nhân bị tuyên án chờ thi hành án tử hình. Họ không được chấp nhận tham gia khóa thiền. Trong suốt một vòng dạo quanh buổi sáng, Goenkaji đi qua các phòng giam của họ và đề xuất dạy Anapana và Vipassana trong phòng giam bằng loa phát thanh từ thiền đường và chúng tôi đã đồng ý. Họ bắt đầu thực hành thiền, họ đã làm rất tốt, và họ đã thấy hạnh phúc. Họ đã lắng nghe những bài pháp thoại trong phòng giam, như những tù nhân khác. Chúng tôi đã phát chuỗi những bài pháp thoại trên khắp khuôn viên nhà tù.
Sau khi khóa thiền kết thúc, một trong những phạm nhân bị kết án gửi cho tôi một lời nhắn rằng anh quyết định rút lại thỉnh nguyện ân xá tới Ngài Tổng Thống Ấn Độ. Anh sẵn sàng chết. Bây giờ anh đã có Dhamma và cảm thấy không còn sợ hãi với cái chết sắp đến! Trong thời gian đó đơn thỉnh nguyện ân xá của anh bị từ chối, và ngày thi hành án treo cổ đã được ấn định. Tôi được mời đến để chứng kiến sự kiện đau buồn này. Người phạm nhân bước ra khỏi phòng giam đang mỉm cười và tinh thần phấn chấn. Anh cảm ơn nhân viên trại giam và bước đến giá treo cổ với niềm hân hoan chưa từng thấy.