Đức Phật
Tôn giả Tu Bồ Đề lúc cuối đời
Thứ bảy, 12/02/2021 03:00
Trong thập đại đệ tử của Đức Phật, mỗi vị nổi bật một hạnh. Như tôn giả Xá Lợi Phất là vị trí tuệ đệ nhất. Tôn giả Mục Kiền Liên là thần thông đệ nhất. Tôn giả A-nan là đa văn đệ nhất thì tôn giả Tu Bồ Đề được xem là vị chứng tánh không đệ nhất.
Một hôm, Tôn giả Tu Bồ Đề bệnh rất nặng, nhưng cố gắng tự mình trải tọa cụ xuống đất, ngồi ngay thẳng trong tư thế hoa sen, giữ vững chánh niệm và quán tưởng rằng: “Sự đau khổ về bệnh hoạn của thân thể này từ đâu mà có? Ta phải làm thế nào để tiêu trừ được bệnh khổ này đây?” Rồi tôn giả quán tiếp rằng: “Nguyên nhân đưa đến bệnh khổ của thân thể một phần là các nghiệp báo tích lũy từ thời quá khứ, một phần khác là do sự bất ổn trong mối quan hệ giữa các duyên trong đời hiện tại. Thuốc men chỉ có thể trị bệnh tạm thời mà không thể làm cho khổ đau tiêu trừ tận gốc rễ. Chỉ có sám hối các nghiệp báo, tu tập thiền quán, thấy rõ nhân quả để tiêu trừ khổ đau nơi tâm ý thì sự khổ đau nơi thân thể mới không còn nữa.”
Tôn giả cứ tiếp tục như thế, một lúc sau thì cảm thấy thân tâm thư thái, nhẹ nhàng tự tại, những khổ đau của bệnh hoạn tan biến hoàn toàn.
Tôn giả Tu Bồ Đề đón Phật từ xa ngàn dặm khi an trụ trong Tính không
Chính vào lúc đó, trời Đế Thích đã cùng năm trăm thiên chúng và rất đông các vị thần âm nhạc giáng lâm núi Kỳ Xà. Họ đến trước mặt Tôn giả Tu Bồ Đề, tấu nhạc và hát rằng:
Uy đức người ngần ngật như trời cao
Công hạnh người hun hút như sông dài
Vượt thoát biển sinh tử
Dập tắt lửa hữu vi.
Lắng trong các hành nghiệp
Dứt sạch bao phiền não
Từ thiền định, tuệ giác người sáng tỏ
Bệnh khổ giờ đã tiêu trừ
Pháp thể giờ đã khinh an.
Khúc hát dứt, âm nhạc ngưng. Trời Đế Thích cùng thiên chúng bái kiến Tu Bồ Đề. Tôn giả đáp lễ và khen ngợi:
- Tiếng nhạc và lời ca của quí ngài thật là tuyệt vời!
Trời Đế Thích hỏi thăm:
- Xin hỏi thăm tôn giả, lúc này bệnh tình đã khỏi hẳn chưa?
Tôn giả trả lời:
- Các pháp từ nhân duyên sinh ra và cũng từ nhân duyên mà tiêu diệt. Nhân duyên hòa hợp thì có chuyển động và sinh thành, nhân duyên phân rã thì các pháp đình chỉ và tan rã. Các pháp sinh ra một pháp và một pháp sinh ra các pháp. Mỗi pháp tự nó đều có nhân, có duyên và có quả. Dùng cái trắng trị cái đen và đồng thời dùng cái đen trị cái trắng. Muốn trị bệnh tham dục thì dùng phép quán niệm về sự không trong sạch; trị bệnh sân hận thì dùng phép quán niệm về lòng từ bi; trị bệnh ngu si thi phải dùng trí tuệ giác ngộ. Tất cả vạn pháp trong thế gian đều là biểu hiện của tính không, không có tướng ngã, không có tướng nhân, không có phân biệt nam nữ, không có gì khác nhau giữa phải và trái, tất cả vạn pháp đều “là như vậy". Quí ngài hãy nhìn xem, gió bão có thể xô ngã cây to, sương tuyết có thể làm hư bông lúa; nhưng những cây cỏ khô héo kia, nếu gặp tiết xuân ấm áp, mưa thuận gió hòa thì tức khắc hồi sinh, đâm chồi nẩy lộc. Các pháp có những lúc chống phá nhau nhưng cũng có những lúc làm cho nhau được an định.
Bệnh khổ của Tôn giả Tu Bồ Đề này sinh ra là do các pháp đất nước gió lửa chống đối nhau; nhưng pháp Phật như nước cam lồ, thiền quán như gió mùa xuân, tôi nhờ hiểu như thế mà bệnh tình bình phục. Tôi xin cám ơn quí ngài đã ân cần đến thăm. Hiện giờ tôi cảm thấy thân tâm đều an lạc tự tại.
Tôn giả Tu Bồ Đề: Giải không đệ nhất
Thiên chúng vô cùng hoan hỉ, đảnh lễ tôn giả, rồi trở về thiên cung, còn lại một mình, tôn giả trầm ngâm độc thoại:
Đức Phật từng từ bi dạy bảo. Chỉ có Phật pháp mới chữa trị được những đau khổ của thân tâm.
Nhưng không phải đợi đến lúc bị bệnh mới cầu xin,
Mà hàng ngày phải nghe pháp tu hành,
Tạo căn cơ đầy đủ cho sự chứng ngộ.
Nên sám hối nghiệp chướng,
Vững tin vào nhân quả,
Và tích lũy phước huệ,
Đó mới là phương thuốc mầu nhiệm của mọi bệnh khổ.