Kiến thức

Vì sao người niệm Phật thì nhiều mà người được vãng sinh lại ít?

Thứ ba, 16/05/2023 03:28

Vì sao người niệm Phật thì nhiều mà người được Vãng sanh lại ít? Ấy đều là bởi hành giả thường Tùy duyên Tạp Hạnh. Do dùng tự lực niệm Phật, không nương nơi Tha Lực của Phật A Di Đà nên lúc lâm chung thường sanh khởi nghi nan.

Audio

Hoà thượng Thiện Đạo bảo: “Ít thiện căn khó được vãng sanh, chấp trì danh hiệu nhất tâm bất loạn thì được vãng sanh”.

Câu “Nhất Tâm Bất loạn”, như đã giải thích trong các phần trước, không phải là lý sự nhất tâm, thức ngủ nhất như…mà là chuyên lại càng chuyên. Tổ lại bảo:

Cực Lạc Vô Vi Niệt Bàn giới.

Tùy duyên Tạp thiện khó vãng sanh.

Vì thế Như Lai chọn Pháp Yếu.

Dạy niệm Di Đà chuyên càng chuyên.”

Như vậy Cảnh giới của cõi Cực Lạc chính là Niết Bàn, là Thật Báo, chớ không phải các cõi Phàm Thánh Đồng Cư Độ, hay các cõi Biến Hóa Độ như chư Tổ bên Thiền Tông giải thích.

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Tùy duyên là gì? Mỗi người tùy theo duyên phận của chính mình gọi là Tùy Duyên. Ví như: Người gần gũi Mật Tông lấy công đức học Mật giáo để hồi hướng vãng sanh. Người học Thiền thì lấy cảnh giới Thiền hồi hướng vãng sanh. Người theo Thiên Thai Tông thì dùng Nhất Tâm Tam Quán hồi hướng vãng sanh. Người theo Hoa Nghiêm dùng Nhất Niệm Thập Pháp giới quán hồi hướng vãng sanh. Người theo Duy Thức dùng Ngũ Trùng Duy Thức Quán để hồi hướng vãng sanh. Tất cả các pháp mà mỗi người đã theo học ở các tông phái đều là Tạp. Vì mỗi một tông phái đều không giống nhau nên gọi là Tạp, hay Tùy Duyên Tạp Thiện.

Đại Sư Thiện Đạo nói: “Muốn vãng sanh về thế giới Cực Lạc Niết Bàn, tùy duyên tạp thiện e rằng khó vãng sanh, vì nhân và quả không phù hợp nhau. Vậy làm thế nào để chắc chắn được vãng sanh? “Vì thế Như Lai Chọn Pháp Yếu” Đức Phật Thích Ca đã khai thị trong Kinh A Di Đà, Pháp căn bản nhất để vãng sanh thế giới Cực Lạc gọi là Pháp Yếu, tức pháp quan trọng, đó là “Chấp Trì Danh Hiệu”. Đây cũng chính là “Vì thế Như Lai chọn Pháp Yếu. Dạy niệm Di Đà chuyên càng chuyên.”Đức Phật khuyên dạy chúng ta phải chuyên xưng niệm danh hiệu Phật A Di Đà. Chuyên chính là Nhất Tâm.

“Chuyên càng Chuyên” có ba tầng ý nghĩa.

Nghĩa thứ nhất là Ân Cần, tức là vì việc này vô cùng quan trọng, e rằng chúng ta quên mất, e rằng chúng ta không hiểu tường tận nên Ngài dặn đi dặn lại nhiều lần.

Nghĩa thứ hai: Chữ Chuyên ở phía trước chỉ bày cho chúng ta phải xả bỏ năm loại tạp hạnh, chuyên tu năm loại chánh hạnh, vậy mới gọi là chuyên. Chữ “Chuyên” ở phía sau nghĩa là trong năm loại chánh hạnh, Ngài muốn chúng ta chuyên tâm nương theo Chánh Định Nghiệp, chuyên xưng danh hiệu của Phật.

Bốn loại trợ nghiệp khác khai triển ra là để chúng ta nương theo Chánh Định Nghiệp. Mục đích khai triển bốn loại trợ nghiệp này là vì Ngài muốn cho chúng ta thể ngộ được “Nhất hướng chuyên niệm danh hiệu Phật A Di Đà. Nếu chúng ta đã thể ngộ được, cần phải nhất hướng chuyên niệm danh hiệu Phật A Di Đà thì chẳng phải bốn loại trợ nghiệp này đều hòa vào trong câu “Xưng niệm danh hiệu” hay sao? Cho nên chữ “Chuyên” cuối cùng tức là gác lại bốn trợ nghiệp, chỉ nương theo Chánh định nghiệp xưng danh mà thôi.

Bốn loại trợ nghiệp đã hòa vào trong Chánh Định Nghiệp là thế nào? Chúng ta thường hay ra quy định mình phải tụng bao nhiêu bộ kinh. Phải tĩnh tọa quán tưởng thế giới Cực Lạc, đồng thời phải lễ bao nhiêu lạy, phải tán thán cúng dường…Nhưng giờ đây chúng ta đã biết rồi, chỉ cần niệm sáu chữ là đã phù hợp với Bản nguyện của Phật A Di Đà, đã là Chánh Nhân Vãng Sanh rồi, chẳng thiếu gì nữa cả. Cho dù chúng ta tụng kinh, đương nhiên phải nương theo ba bộ kinh Tịnh Độ. Mà ba bộ kinh này nói về điều gì? Nói về cho đến 10 niệm trong nguyện thứ 18…

loading...