Góc nhìn Phật tử
Cầm viên sỏi nhỏ trong tay, cảm ơn cuộc đời
Chủ nhật, 30/03/2023 08:22
“Cứ an nhiên ca hát giữa vô thường. Đi cho hết từng nghĩa tình trọn vẹn. Bởi ai rồi cũng đến ngày khép mắt. Thứ trao đi là còn lại giữa đời.”. Đó là 4 câu thơ mang thông điệp tỉnh thức, tinh thần phụng sự của những người con Phật, được trích trong một sáng tác mới nhất của nhà thơ Lương Đình Khoa.
“Cầm viên sỏi nhỏ trong tay, cảm ơn cuộc đời” là bài thơ được viết như một lời tri ân với cuộc đời và đạo pháp của một Phật tử đã tìm thấy ánh sáng trí tuệ, từ bi dưới bóng Đức Thế Tôn. Và anh đã lựa chọn con đường tu tập, nuôi dưỡng niềm hạnh phúc tự thân cùng tinh thần phụng sự nhân sinh, trân quý từng nhân duyên gặp gỡ. Cũng như thông điệp mà anh đã chọn làm chân lý sống: “Cười và thở từng nhịp yêu thương – cho chính mình và những ai có duyên gặp gỡ”.
Anh Khoa tâm sự: “5 năm rồi mới lại viết một cái gì đó cho ngày tiếp nối của bản thân. Một chút suy tưởng và yêu thương, như nụ cười biết ơn khi nhìn lại hành trình đã đi qua, đã rèn luyện mỗi ngày, đã hòa nhịp cùng những nhân duyên để đi đến ngày hôm nay. Và cũng như một lời nguyện cầu tiếp tục những bước chân, những lan tỏa bình an trên hành trình phụng sự đã lựa chọn – bằng những phước duyên và phiên bản tốt nhất mỗi ngày có thể của chính mình”.
Cánh sen thơm hé nở trước đêm dài
Ngậm đất trời thanh khôi
Sương mai cười lấp lánh
Sớm thức giấc nghe tháng Ba hòa nhịp
Rót thương yêu sau bao kiếp luân trầm
Khẽ khàng ấm một chiều xanh
Duyên đủ chín - hạt mầm êm thức giấc
Chân bình an đi trên mặt đất
Xòe rộng đôi tay...
Tự giúp mình và giúp người đang loay hoay đi tìm hạnh phúc
Trái tim yêu hòa nhịp
Cùng nguồn cội tâm linh
Hoa chánh niệm nở từ bình an
Những khát khao thơm vương hương phụng sự
Dẫu vô thường cuốn theo ngàn giông gió
Vẫn an nhiên yêu thương thở và cười
Sớm thức giấc đón hiện tại tuyệt vời
Cầm viên sỏi nhỏ trong tay, cảm ơn cuộc đời
Thấy mình muôn kiếp xa xôi từng là viên sỏi
Hạnh phúc kiếp này
Giản đơn
Sinh ra được làm một người bình thường
Được biết đến đạo Phật chân chính
Đủ trí tuệ, cảm xúc
Đủ nắm bắt những cái chạm
Đủ thương yêu lan tỏa đến triệu người.
Bóng đêm nào rồi cũng sẽ tan trôi
Khi bình minh bừng lên chào ngày mới
Ta cứ sống hết mình cho hiện tại
Cứ nâng niu trân quý những duyên lành
Cứ an nhiên ca hát giữa vô thường
Đi cho hết từng nghĩa tình trọn vẹn
Bởi ai rồi cũng đến ngày khép mắt
Thứ trao đi là còn lại giữa đời.
Sớm thức giấc, xòe tay đón tinh khôi
Ta đã mới hơn mình nơi đêm cũ
Chắp tay sen nghe bình an gõ cửa
Tạ ơn đời được phụng sự nhân sinh
10h42, 29/03/2023