Góc nhìn Phật tử

Hiểu nhân quả để sống thiện

Thứ hai, 13/12/2021 01:48

Khi đã có đủ niềm tin vào nhân quả, chúng ta sẽ tìm được con đường dẫn đến bình yên. Thời khắc thật sự trưởng thành là lúc chúng ta không còn đổ lỗi cho số phận mà tự biết chịu trách nhiệm cho những suy nghĩ, lời nói, hành động của chính mình.

 Không thích con đường “Thiện”, chỉ thích con đường “Ác”, đó là nguyên nhân của mọi bất an và khổ đau của kiếp người!

Thiện và ác như hai con đường, một con đường đưa ta tới an lạc và một con đường dẫn ta về khổ đau.

Khi chọn cho mình con đường “Thiện” để đi, là chúng ta đang chấp nhận một hiện tại đầy khó khăn. Phải dùng từ tâm để bao dung hết những nông sâu của lòng người, là điều chưa bao giờ dễ dàng có phải không?

Có người thấy hiện tại khó khăn nên bỏ cuộc, không muốn nỗ lực nữa. Nhưng sẽ có một ngày, chúng ta nhận lại nguyên vẹn những điều tương tự với thứ từng trao đi. Những yêu thương, oán hận ta từng gieo vào lòng người khác, khi nhân duyên hội đủ, sẽ như một chiếc boomerang, tự động quay trở về với chính mình.

Đừng đợi cuộc đời hết trắc trở rồi mới biết sống lương thiện, có những chuyện vừa mới nhận ra thì đã không còn kịp nữa rồi.

Đừng đợi cuộc đời hết trắc trở rồi mới biết sống lương thiện, có những chuyện vừa mới nhận ra thì đã không còn kịp nữa rồi.

Tôi tin vào luật nhân quả

Chọn đi con đường “Ác”, là ta chọn cho mình những việc làm không thiện, những lời nói tổn thương để gieo khổ đau cho người. Rồi ta gom thật nhiều bất an về cất lại trong lòng và tìm đủ mọi lý do đổ lỗi cho số phận. Ngờ đâu “số phận” ngày hôm nay vốn được tạo nên từ những suy nghĩ, lời nói, việc làm của chính mỗi người ngày hôm qua!

Một ngày nào đó, những hạt giống ta đã gieo sẽ nảy mầm, tạo nên bình yên hoặc khổ đau trên chính mảnh đất “tâm” của mỗi người! Vậy nên, đừng thấy những hành động bất thiện mình đã làm chưa đem đến hậu quả, mà vội đắc ý, bởi nhân quả vốn rất công bằng, không thiên vị bất kỳ ai. Cũng đừng thấy những việc làm thiện chưa mang đến niềm vui mà lại do dự, không đủ can đảm để theo đuổi đến tận cùng, để rồi lòng mãi bấp bênh giữa hai chiều Thiện – Ác.

Khi đã có đủ niềm tin vào nhân quả, chúng ta sẽ tìm được con đường dẫn đến bình yên. Thời khắc thật sự trưởng thành là lúc chúng ta không còn đổ lỗi cho số phận mà tự biết chịu trách nhiệm cho những suy nghĩ, lời nói, hành động của chính mình. Không ai có thể mang vật chất, danh tiếng tích góp cả đời bước qua cánh cửa sinh tử. Nhưng những nghiệp thiện và ác sẽ luôn theo chúng ta đi hết cả kiếp người, đến cùng trời cuối đất.

Có những người gây dựng sự nghiệp, danh tiếng cho mình dựa trên những mất mát, tổn thương của người khác. Những thứ tạo dựng được nhìn có vẻ vững chãi lắm, to lớn lắm, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, lại sụp đổ rất nhanh.

Có những người tìm được cho mình nơi trú ẩn bình yên từ chính tâm từ bi của họ. Dẫu cuộc sống vẫn lắm những nhọc nhằn, lo toan, nhưng họ luôn biết cách tự hong khô muộn phiền, giữ cho mình một trái tim ấm áp để đi xuyên qua giông gió cuộc đời!

Đừng đợi cuộc đời hết trắc trở rồi mới biết sống lương thiện, có những chuyện vừa mới nhận ra thì đã không còn kịp nữa rồi.

Vẫn cuộc đời đó, vẫn những năm tháng đó, chỉ khác nhau một lần quay đầu lại, để tự lựa chọn cho bản thân một con đường.

Hãy nhớ, nhân của kiếp trước, quả của kiếp này; nhân của hôm qua, quả của hôm nay. Nhân quả luân hồi, thật sự sẽ đến một cách chính xác, không sai sót và lệch lạc đâu ạh!

loading...