Góc nhìn Phật tử

Thầy là gió cho tuổi trẻ vươn cánh…

Thứ bảy, 19/11/2019 06:03

Mỗi vị xuất sĩ mang hạnh nguyện Như Lai, thành sứ giả Như Lai đến giữa cuộc đời để tỏa bóng cho hàng vạn nghìn mạch tiếp nối tâm linh được khơi dòng tuệ giác.

>>Phật tử có thể đọc thêm loạt bài về Đạo thầy trò 

Cha mẹ cho mình hình hài, thầy cô ở trường cho kiến thức, quý Thầy trong đạo tưới tắm cho tâm hồn mình an yên bằng mạch nguồn của Hiểu và Thương. Kính ơn quý Thầy không phải chỉ có một ngày, mà sẽ là ý niệm mang theo trong suốt cuộc đời. Nhưng trong nhân duyên rộng mở của ngày 20/11 đang đến thật gần, thì những cảm xúc và lời tri ân sâu sắc luôn có mong muốn được thổ lộ, gửi trao.

Xin giới thiệu cùng quý vị Phật tử đôi dòng thơ của tác giả Lương Đình Khoa viết về sư thầy trụ trì chùa Địa Tạng Phi Lai (Ninh Trung, Liêm Sơn, Thanh Liêm, Hà Nam) - người Thầy đã đưa mình tiếp xúc sâu với đạo Phật, cùng những yêu thương cảm nhận được được trợ duyên cùng quý Thầy trong các khóa tu mùa hè vừa qua.

Ảnh Nguyễn Đức Vinh

Ảnh Nguyễn Đức Vinh

Tỏa bóng Như Lai 

Con gặp Thầy khi trời đất sang xuân

Nơi mái già lam mang tên Địa Tạng

Bình yên nơi đây làm lòng “say nắng”

Rồi ngỡ ngàng khi gặp chữ “Này con…”

 

Khán phòng rộng treo hai chữ: Lặng thinh

Và mỗi khung tranh - một lời thủ thỉ

Điệp khúc “Này con…” – Thầy ơi, gần gũi thế

Lời khai minh như thể đợi trao mình.

Từ duyên lành, con đã gặp nhiều hơn

 

Thầy trong nắng, trong mưa mỗi mùa hè truyền lửa

19 khóa tu – vạn hương sen đã nở

Nghìn trúc xanh trong nắng hạ vươn mình...

Thầm hỏi bao lần: Phải Bồ Tát hóa thân?

 

Thầy con đó hay là Ngài Địa Tạng?

Độ chúng sinh trong bao dung thầm lặng

Từ thương yêu vô lượng kiếp còn đầy

 

Con đã gặp khi Thầy hóa mây bay

Mang khóa tu tỏa lan chùa Bái Đính

Hành trình Về Nguồn vang danh 7 dấu ấn

Vẫn giản đơn lặng lẽ một nụ cười...

 

Có những đêm về Thầy khuỵu ngã buông lơi

Cây gậy trúc nằm lăn mình bất lực

Những cơn ho, và nắng mưa vắt kiệt

Sớm mai lên vẫn gắng gượng hành trình

 

4 giờ sáng thức chúng cùng khóa sinh

Nhìn đàn con lại xua tan mỏi mệt

Chia tay rồi, trái tim thơ vẫn hát

Về tình Thầy như sóng vỗ thiên thu...

 

Phía sau mỗi niềm an vui, sự tu tập tinh tấn của người học trò là bóng dáng, tình thương, sự bao dung, thắp lửa từ mỗi người Thầy mang hạnh nguyện sứ giả Như Lai đến giữa cuộc đời. - Ảnh Vũ Minh Thái

Phía sau mỗi niềm an vui, sự tu tập tinh tấn của người học trò là bóng dáng, tình thương, sự bao dung, thắp lửa từ mỗi người Thầy mang hạnh nguyện sứ giả Như Lai đến giữa cuộc đời. - Ảnh Vũ Minh Thái

Con đã gặp ánh mắt của người Cha

Bên tách trà và mùi trầm thơm thoảng

Những sẻ chia, những chuyện truyền cảm hứng

Cho tâm an – tự đó cõi Niết Bàn.

 

Thầy gõ cửa cho nhân thế tỏa hương

Bằng sen thơm trong tâm hồn hiếu hạnh

Thầy là gió cho tuổi trẻ vươn cánh

Chạm ước mơ và trưởng dưỡng lòng từ

 

Bến sông đời đưa bao người đến – đi

“Nhà con đó bao giờ con trở lại?”

Và lời nguyện – xin được làm người cuối

Đưa Phật về khi độ hết chúng sinh…

 

Tạ ơn Người trong muôn cõi lênh đênh

Vẫn giữ nguyện làm hải đăng soi sáng

Tạ ơn đời cho nhân duyên tiền kiếp

Hạnh ngộ kiếp này - Thầy tỏa bóng Như Lai.

 

Tình thầy trong con

ảnh Lương Đình Khoa

Con là một vạt bèo trôi

Từ mênh mông biển luân hồi về đây...

 

Mẹ cha cho một hình hài

Thầy cô cho vạt nắng mai ban đầu

Duyên may đưa lối bắc cầu

Gặp Thầy để biết nhiệm màu từ tâm

 

Đời vui một cõi Niết bàn

Khi tâm sóng lặng chẳng màng hư danh

Hương thơm tự những chân thành

Hoa ươm quả ngọt thiện lành Hiểu - Thương

 

Thế gian hiu hắt vô thường

Thầy gieo mưa pháp tan sương lạc lầm

 

Kiếp sau xin mãi nguyện thầm

Đời con vẫn có ánh hồng Thầy soi

Cho ai bắt gặp nụ cười

Lòng trong thôi đục,thảnh thơi tu thiền

Trăm nghìn tham đắm bay lên

An vui ở lại bên thềm từ bi...

 

Thầy ru lầm lạc sân si

Nở sen thơm thắm bốn bề trần gian

Ru mù sương hóa nắng vàng

Nhạn không lưu dấu vẫn tràn lòng ơn!

loading...