Góc nhìn Phật tử
Thơ mùa sen nở
Thứ bảy, 20/04/2023 11:56
Sen cảm ơn Bùn/ Có Đời mới có Đạo soi/ Không Đời thì Đạo trưng chơi khỏi dùng/ Có Sen nhờ có vũng Bùn/ Không Bùn sao có sắc hương Sen đài?
Có Bùn mới thấy xấu sai
Bùn tanh Bùn sệch thiệt thòi tên kêu
Sen tên thánh thiện mỹ miều
Thơm xinh được biết bao nhiêu nhờ Bùn
Đời lao đao với vô thường
Giữa Bùn mà sống xin đừng bi quan
Đời là bể khổ mênh mang
Làm hoa Sen trắng hồng vàng thanh cao
Cảm ơn Bùn đã tanh tao
Cho Sen xinh đẹp, ngạt ngào hương đưa
Cho Sen thơm ngát cõi Chùa
Không chờ hạ đến
Bốn mùa ngoi lên...
Dừng chân im ngắm hồ sen
Thấy hoa bung nở mà quên nẻo đường
Sắc hương thanh thoát trên bùn
Bên dòng pháp nhũ mõ chuông dặt dìu
Ta còn vương vấn chữ Yêu
Hay mang chữ Nghiệp dạt bèo trôi hoa?
Nửa đêm vấn tượng Bụt Đà
Bụt ban chữ Ngộ
Về nhà gẫm suy
Ta còn đủng đỉnh bước đi
Thấy sen dâng Phật
Gặp Thầy cho kinh
Nửa đêm thiền quán
Một mình
Đầm đen động đậy
Lung linh sen vàng...
Vào chùa sám hối
Kinh vang
Sen hồng sen trắng nở tàn lưu hương
Người còn kẻ khuất vấn vương
Bùn tanh
Sen vẫn cảm ơn kiếp này.
Búp Sen
Nắng lia tia rát bỏng
Mưa xối nước lạnh tê
Gió lùa rung cửa cổng
Chướng duyên vây tứ bề
Từ bùn tanh tù đọng
Vươn nụ búp nhà quê
Ngập ngừng nơi cửa Bụt
Nương nấp lá che xoè
Chuông ngân trưa tịnh thất
Lay nhẹ lá mượt mềm
Búp mong ngày hương ngát
Một lần trọn kiếp Sen.
Vào Chùa ngắm Sen
Bỏ sau lưng ồn ã
Chào lất phất mưa bay
Nhịp dòng đời tất tả
Gió mùa ghẹo cành lay
Trời không mây không nắng
Xám in phủ đáy bùn
Chùa thanh cao im ắng
Lao xao chút cánh chuồn...
Hạ tàn mời thu lại
Hồ còn lá, cành trơ
Tượng ứng linh vô ngại
Sen hồng nở một hoa
Nước lắng trong thay sắc
Ai vẽ bức tranh thiền?
Pháp lành khi còn, mất
Soi tâm gột ưu phiền
Chùa quê không cổng cửa
Khách vào vô môn quan
Bùn tanh nuôi sen nở
Đến rồi chớ hỏi han...
Giữa mùa Sen
Bần thần trước cảnh đầm sen
Ngát thơm hương đạo
Thiêng liêng ngày mùa
Góc xa nương bóng sân chùa
Trước hoa ai lại hững hờ, vô tâm?
Ngắm nhìn
Khoảnh khắc lặng câm
Tím vàng hương sắc
Trăng Rằm sáng soi
Đẹp chưa
Tâm Đạo giữa Đời
Xinh chưa
Sen nở lòng người hân hoan
Còn ta
Cứ mãi lang thang
Nghe chuông, chuông tắt
Nhặt vàng, vàng bay...
Nửa đêm gõ cửa vấn Thầy
Thầy trao chữ Hỷ
Hai tay bưng về.