Góc nhìn Phật tử
Tứ cú ca dao 'Song thân phụ mẫu'
Thứ bảy, 07/08/2023 01:05
Phụ Mẫu/ Về nương Phật giữa lưng trời/ Phụ tùy phu xướng chuyển dời bể non/ Đức dầy để lại tử tôn/ Sống an vui, giữ vẹn tròn niềm tin.
Tiếng ru
Con đi từ thuở rụt rè
Nương cha dựa mẹ e dè vơi tan
Bài thơ nón Huế dịu dàng
Mái nhì mái đẩy trên đàng lớn khôn.
Đỉnh
Hư không còn ánh trăng rằm
Về nhà, nhớ Mẹ chỗ nằm nhường con
Cha hiền trên chóp đỉnh non
Ngàn muôn kiếp nữa vẫn còn ân sâu.
Chưa đền
Con về khi bóng hoàng hôn
Mẹ cha vẫn tiếng cười giòn như xưa
Vọng nghe trầm tiếng chuông chùa
Mang ơn phụ mẫu con chưa đáp đền.
Mát che
Bóng Cha phủ ấm một nhà
Trùm lên muôn chốn bôn ba nhọc nhằn
Trải dài tóc bạc da nhăn
Mát che giấc ngủ thiên thần tử tôn.
Vốc
Vốc lên, buông xuống, vốc hoài...
Khom lưng cúi mặt, hỏi ai vốc mình?
Đêm về vốc chữ lặng thinh
Thương cha nhớ mẹ trở mình lệ rơi.
Nỗi lòng Mẹ Cha
Chim có tổ, người có tông
Trưa hè đưa võng cho con yên lành
Câu ca da diết thắm tình
Mai sau nẻo thiện con mình bước đi.
Việt Thi
Chữ Cha tiếng Mẹ ý Trời
Vần Ông nhịp Tổ hòa lời Đất thiêng
Từng giòng rung láy xuống lên
Thơ buồn vui giống Rồng Tiên lưu tình.
Bàng hoàng
Tôi yêu non nước quê nhà
Dạt dào nghĩa Mẹ công Cha tình Người
Bàng hoàng thắng tích tả tơi
Danh lam cổ kính di dời trầm thăng!
Nhớ Cha
Nhớ Cha biết mấy cho vừa
Ấm trà, điếu thuốc ngày mưa lạnh lùng
Nhạc già trêu lệ rưng rưng
Bên song nắng gió tiếng buồn thở ra.
Cố Đô
Bần thần hoài niệm lặng thinh
Hình cha bóng mẹ của mình xa xưa
Tiếng gà gọi giấc chiều trưa
Lao xao khóm trúc gió đưa dỗi hờn.
Như kinh
Phật kia, phụ mẫu tại đường
Tìm đâu ngoài chợ, ngoài vườn thiền môn?
Dù dâng vàng nén mâm son
Không bằng hiếu thảo giữ tròn như kinh!
Cha cười
Thời gian, con lén lớn dần
Tóc Cha chớm bạc, trán thâm bụi đời
Đường trần khúc khuỷu chơi vơi
Buồn lo tan biến khi cười với nhau.
Bóng trùm
Một đời nhường tiếng ngợi khen
Không màng thiên hạ xướng tên gọi người
Thiên thu ấm áp nụ cười
Gửi ngàn sau đó, trùm trời bóng Cha!
Quê Cha Đất Tổ
Biết rằng sống với chiêm bao
Mà con chữ vẫn nghẹn ngào xuống lên
Lạy tổ tông, nhớ cha hiền
Trở về lòng trĩu nỗi niềm xót xa.