Góc nhìn Phật tử

Viết ngắn giữa dòng trôi dài: Đầu cây kim giây đồng hồ

Thứ hai, 16/10/2021 05:29

Nhà có cái đồng hồ treo tường mua được hơn 2 năm với giá cao so với túi tiền thời rút bóng về vườn của mình. Nó hình vuông, mẫu mã đẹp, chạy bằng pin, đặc biệt là cây kim giây chạy êm như lướt mây, được gọi là kim trôi, không nghe âm thanh tích tắc...

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Truyện ngắn: Thế gian cái gì quý nhất?

Hồi đầu năm, đồng hồ trở chứng đứng cả 3 kim không nhúc nhích. Chở mang đi sửa, đến tiệm đồng hồ lớn đã bán cho mình, bị chị chủ sạc một trận vì cái tội không biết giữ gìn, để cho lũ kiến đen vô làm tổ trong ổ pin - bộ não của đồng hồ, vậy là phải thay nguyên bộ trung tâm thần kinh mới, mang về treo lại nơi vách khác không có lũ kiến...

Đầu tháng 7, bùng dịch, đồng hồ hình như bị mắc dịch, cái đồ mắc dịch này đứng kim không chịu hoạt động. Bực mình. Tháo khung ra, tháo cả ổ pin để cho giọt dầu, kiểm tra kỹ thì thấy do cây kim giây bị hơi cong vênh cái đầu, nên nắn lại cho thẳng kim, nhưng nắn không khéo nên nó bị thuơng tật. Không được bình phục lành lặn như trước, nhưng cây kim giây vẫn cố gắng chạy vòng này qua vòng nọ, hết giờ hết ngày hết tháng... Suốt thời gian 3 tháng giãn cách xã hội, đồng hồ bị đứng 15 lần, đều do lỗi của cây kim giây. Bực mình lắm. Cứ mỗi lần đồng hồ đứng thì mình phải hạ xuống, tháo gỡ, nắn chỉnh cây kim giây. Cây kim giây đã không đủ nội lực để vượt qua cây kim phút lúc hai đứa gặp nhau ở số 12. Vướng. Đứa nọ chặn đứa kia. Đứa kia muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ nên vẫn xấn tới mà không leo qua được chốt chặn vô tình vô ý của cây kim phút. 7h, đứng kim. Gõ cốc cốc lên kính, cây kim giây được "tiếp sức mùa... vaccine" nên vượt qua được chốt chặn liền, chạy xoay một vòng 60 lần tiếp tục, chạy cho đến khi đúng 8h thì mệt phờ, không đủ sức leo nhảy qua cây kim phút cản địa kia nữa... Không lẽ cứ phải canh đúng một tiếng đồng hồ lại chạy đến gõ gõ tiếp sức cho cây kim giây? Tiếp sức kiểu đó mình sẽ đuối sức trước cây kim, khùng à?!

Sáng ngày 1 đầu tháng 10, nới lõng giãn cách xã hội, mình dậy sớm, thấy đồng hồ đã đứng từ lúc 11h khuya hôm qua. Hít thở sâu, mỉm cười chào ngày mới, mình hạ đồng hồ xuống, tháo khung, vuốt ve cây kim giây, rồi cầm lấy cây kềm đã thủ sẵn, cắt một phát dứt khoát, cạch, đầu cây kim giây mỏng dánh như lá lúa có hình mũi tên đã rời khỏi thân kim rơi xuống. Cây kim giây nhẹ nhõm nhẹ nhàng lướt đi qua chướng ngại vật, trơn tru, êm ái, thông suốt đã 2 ngày rồi...

Truyện ngắn: Cất tiếng gọi trời

Mình nhặt đầu mũi tên của cây kim giây, bước ra sân, nhắm mắt, xoay người ba vòng, rồi ném mũi tên đi xa, mở mắt ra là không còn thấy nó nữa, quên nó luôn đi, đừng nuối tiếc hay lưu luyến chi nữa với bất cứ vật gì, thứ gì, món gì... mà mình đã quyết định quăng vứt.

Cây kim giây chạy một vòng 60 lần để đủ 1 phút hướng đến ngày mai, đến tương lai, đừng để nó dậm chân tại chỗ mà tội nghiệp! Nó ngừng chạy, hai cây kim phút và giờ cũng sẽ dừng theo, làm chiếc đồng hồ chết. Vô dụng.

Mình ngẫm ra thêm một điều sau khi cắt bỏ và vứt đi xa mất dạng mất tích đầu cây kim giây đã hư hoại: Càng nên quên thứ hay vật gì hư xấu, bẩn dơ, méo lệch, sai lầm... trong quá khứ mà mình đã quyết lòng đoạn tuyệt.

Vĩnh biệt đầu cây kim giây!

loading...